THƠ TÌNH BẮNG TOÁN SỐ Nếu bài toán tình anh, em chưa hiểu, Đã vội vàng biện luận thế thôi sao? Khi anh yêu chẳng bởi tham số nào Giả thiết đó muôn đời không thay đổi! Càng phân tích, tim anh càng nhức nhói! Em nỡ nào trị tuyệt đối tình anh?… Anh yêu em bằng định lý chân thành Và tình anh đã tiến về vô cực! Nếu em xét tình anh trên số thực Anh sẽ dùng số phức để chứng minh! Tình yêu đó sẽ như… bất phương trình Anh vững tin, xin em đừng giới hạn! Hai con tim chúng mình không đồng dạng, Hay vì em đã tối giản tình anh? Dù hy vọng là ẩn số mong manh, Thì hệ quả tình anh… không hối hận
đời tổng hợp bởi muôn vàn “mặt phẳng’ mà tình yêu là “quỹ tích không gian” kiếp nhân sinh : những “hàm số tuần hoàn” quanh quẩn chỉ một “đường lượng giác”
ANH không muốn cuộc đời toàn “không số” sống kiếp tròn công thức cộng, nhân, chia “cạnh góc” thì thôi, phức tạp vô cùng mà hạnh phúc chính là “đường biểu diễn” đâu mới là “nghiệm số” của đời trai ANH muốn bên em “tận cực” thiên tài để đo “bán kính” của trần gian, vũ trụ nếu dòng đời toàn là “thông số” bài toán tình thành “vô nghiệm” em ơi tình đầu luôn là “tam thức bậc hai” đâu có thể ngồi yên “xét dấu” hai chúng ta phải là kẻ “chứng minh”
đừng bao giờ đảo vế một “phương trình” tìm “hàm đạo” ngồi yên suy nghĩ kỹ sẽ thấy hiện dần “hệ số góc” tình yêu đừng bao giờ “định hướng” một hai chiều vì tình ái có muôn ngàn “hệ luận” lượng cuộc đời bằng ánh sáng “lập phương” “trung tuyến” đây hãy kẻ lấy một đường trong “mặt phẳng tương giao” hai khoé mắt EM chịu khó kẻ thêm “đường thẳng góc” để tim anh mãi mãi “phụ kề” em môi nở hoa , ôi “công thức” trung thành mặc thế sự ở “vòng tròn ngoại tiếp” ANH sung sướng đón nhận “đường tiếp diễn” của đời ta, một “hằng điểm điều hoà”
đó chính là “đáp số” của tình ta
******************************************* truyện tình internet
Trái tim anh, em select bằng mouse
Chốn hẹn hò, forum internet
Lời yêu thương truyền bằng phương thức get
Nhận dáng hình qua địa chỉ IP
Nếu một mai em vĩnh viễn ra đi
Anh sẽ chết giữa muôn ngàn biển search
Lời tỏ tình không dễ gì convert
Lưu ngàn đời vào biến constant
Anh nghèo khó mang dòng máu Sun
Em quyền quý với họ Microsoft
Hai dòng code không thể nào hoà hợp
Dẫu ngàn lần debug em ơi
Sao không có 1 thế giới xa xôi
Sun cũng thế mà windows cũng thế
Hai chúng ta chẳng thể nào chia rẽ
Run suốt đời trên mọi platform.
Em vội bước ra đi quên Logoff,
Chẳng một lời dù chỉ tiếng Standby.
Em quên hết kỷ niệm xưa đã Add
Quẳng tình anh vào khoảng trống Recyclebin.
Anh vẫn đợi trên nền xanh Desktop,
Bóng em vừa Refresh hồn anh.
Từng cú Click em đi vào nỗi nhớ,
Trong tim anh… Harddisk… dần đầy.
Anh ghét quá, muốn Clean đi tất cả,
Nhưng phải làm sao khi… chẳng biết Username.
Hay mình sẽ một lần Full Format ..
Em đã change… Password cũ còn đâu!
Anh sẽ cố một lần anh sẽ cố Sẽ Retry cho đến lúc Error.
Nhưng em hỡi làm sao anh có thể…
Khi Soft anh dùng… đã hết Free Trial!
Hình bóng em vẫn mãi Default
Giá như anh có thể ấn Ctrl+Z Để Undo những gì đã xảy ra
Giá như anh có thể ấn Ctrl+Z Một lần, chỉ đúng một lần thôi. Anh sẽ Debug những lỗi lầm đáng ghét Em sẽ hiểu anh đâu phải thằng tồi.
Giá như anh có thể ấn Ctrl+Z Thì khi này anh đã ở bên em Chứ đâu phải cô đơn ngồi quét Những con Virus đang tràn ngập trái tim.
Nhưng anh không thể ấn Ctrl+Z Trong phần mềm có tên gọi là tình yêu Chỉ có thể chọn Continue hay Exit Và tất nhiên anh chưa muốn xa em.
Hãy hiểu cho lòng anh em nhé Và xin em, hãy rộng mở lòng em Khi mã nguồn trái tim không còn đóng Anh sẽ viết lên đó dòng tên em.
Tình yêu modem cũng đẹp như thơ Khác chi chuyện Romeo thời hiện đại Cuối tháng cầm tờ hóa đơn điện thoại Chàng Romeo bỗng cảm thấy… hơi buồn.
Chàng không thể nhìn nàng qua modem Chàng không thể hôn nàng qua bàn phím Chàng không thể cầm tay nàng âu yếm Chàng chỉ nói “yêu em” và cứ thế Enter.
Và hai người cứ yêu vậy trong mơ Trong chiếc khung con mỗi lần hội thoại. Đêm càng khuya, họ càng mê mải Nói chuyện trăng sao, mật ngọt thiên đường.
Nàng hỏi chàng: “Anh cứ nói yêu thương…” Thế mà bỗng nhiên anh biến đi đâu mất” Chàng vội vã: “Ơ kìa, anh nói thật… Anh bị out, vừa lập tức chui vào”.
Họ cứ yêu nhau như mận yêu đào Ôm computer mỗi ngày mấy tiếng Chat mãi chat hoài không hết chuyện Tình yêu cứ theo năm tháng vơi đầy.
Và bên ngoài kia trái đất vẫn quay Qua chiếc modem những mối tình vẫn nở Cũng lắm gian truân, cũng nhiều trắc trở Cũng “I love you”, rồi cũng lại Enter.
Anh yêu em mà em chẳng Open Mở trái tim và Save anh vào đó Valentine anh End ngoài cửa ngõ Cố Shift vào nhưng chẳng thể lọt vô Tường nhà em nào chỉ có Fai wô (Firewall)l Những khung cửa lạnh lùng xài Caps Lock Anh Insert hàng giờ hoài công cốc Hết Entờ (Enter) rồi lại Bách Sờ Pây (Backspace) Home em còn nuối cả chú chó tây Khiến bao lần tưởng hết đường Escape Page Up rồi anh chạy vào ngõ chết Trổ hết tài kịp nhảy xuống Page Down Num Lock kia anh đã giải mã vào Như @ trên đường đua F1 Em yêu ơi, anh biết mình dại dột Kiss em rồi, Valentine anh nghe
Có nhiều lúc gục đầu bên KeyBoard Anh vô tình nhấn Shift viết tên em Anh yêu em mà em chẳng Open Mở cửa trái tim sao em chẳng Save anh vào đó Cửa nhà em, mẹ đã gài Password Anh suýt rách quần vì cố vượt FireWall Nhớ lần đầu khi đưa em về Home Anh kiss trộm liền xơi ngay một Tab Anh bàng hoàng quay xe BackSpace Ngoái nhìn em mà chẳng thể Ctrl Anh tức giận khi thấy một thằng Alt Cứ Insert mỗi khi mình nói chuyện Có nhiều khi muốn thẳng tay Delete Nhưng vì em, anh nuốt giận Cancel Anh biết anh chỉ là Hacker nghèo Còn hắn có @ và Esc Em thích hắn làm lòng anh Space Bước thẫn thờ chìm xuống vực PageDown
Trong cơn say thấy em ở trên cao PageUp anh lên và Undo cuộc sống Anh vui mừng thấy lòng mình Numlock Em bật cười: “Capslock chứ anh!” Em thầm thì: “Em mãi là của anh Đừng tưởng em tham @ và Esc Đối với em tình anh là trên hết Trái tim em mở rồi anh có thể Enter” Chuyện tình mình đẹp như một giấc mơ Đừng bao giờ gõ phím End em nhé!